"Lão Tam ở bên ngoài nhiều năm, lâu lắm rồi không về. Lần này trở về, ta thấy hai anh em các con có vẻ xa cách, ngày thường cũng chẳng thấy đi cùng nhau. Cứ thế này không được, các con là anh em ruột, phải đùm bọc lẫn nhau, bất cứ lúc nào cũng phải nhớ các con là anh em ruột. Ta và mẹ các con ngày càng già, cũng không quản các con được nữa, sau này các con phải tự chăm sóc nhau."
Tần Hoán Lễ và Tần Hoán Hiền đều cúi đầu vâng dạ.
Vân Kiều đứng bên cạnh nhìn mà có chút buồn cười. Hai người này, ở bên ngoài đều có thể coi là những nhân vật có tiếng tăm, vậy mà đứng trước mặt tổ phụ, lại bị mắng như trẻ con.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tổ phụ là người rất coi trọng quy củ, công công lớn lên cùng ông, nên mọi việc đều răm rắp theo quy củ.
Nhưng tam thúc thì khác, cách đối nhân xử thế rõ ràng khéo léo hơn công công rất nhiều.
Tần lão phu nhân vẫn giữ vẻ mặt hiền từ, đưa cho Vân Kiều và Tần Ngọc Loan mỗi người một phong hồng bao.
"Tạ ơn tổ mẫu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT