Quả nhiên nàng ta có làn da trắng trẻo, nhìn thoáng qua dung mạo không tệ. Nhưng nhìn kỹ, đúng như lời tẩu tẩu nói, đôi mắt vô thần, cả cái đầu có chút lắc lư không tự chủ, nhưng rất nhẹ, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra.
Nàng ta im lặng đứng một bên, không nói một lời, không giống người nói nhiều.
Vân Kiều còn muốn quan sát kỹ hơn, thì em trai của Hứa Huệ Lan lại bắt đầu quấy khóc, cầm lấy viên khoai mỡ mà họ mang đến, nhất quyết đòi nấu cho nó ăn ngay lập tức.
"Huệ An ngoan, tổ mẫu dẫn con đi nấu." Bà tổ mẫu nhà họ Hứa nói xong, liền bế cháu trai, cầm viên khoai mỡ đi vào bếp.
Mẹ Hứa khách khí nói: "Các vị đã đến đây thì ở lại dùng bữa đi, tôi đi mua ít đồ ăn chín."
"Không cần đâu, chỗ các vị cách thành phố khá xa, chúng tôi trên đường đi ngang qua tửu lâu đã mua sẵn rồi." Bả Lão phu nhân đã có chuẩn bị, lại cho người hầu mang đồ ăn vào.
Thực ra, đây là ý của Hạ Tĩnh Xu. Nàng không nói, nhưng Vân Kiều chưa chắc đã ăn quen, chẳng bằng trực tiếp mua mang đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play