Lâm Cẩm Dung tự cho rằng mình đã nuôi dạy con gái rất tốt, tuy không thể so với các tiểu thư ở vương phủ, hầu phủ, nhưng ở kinh thành, hẳn là không thua kém nhà người khác.
Hơn nữa, con gái bà ta trước nay luôn ít nói, lại nghe lời, lớn đến từng này chưa từng cãi lại mẹ nửa lời.
Theo bà ta, con gái vốn nên như vậy, đó là phẩm hạnh tốt nhất.
Về ngoại hình, tuy có giống Tần Hoán Hiền, có chút không được như ý, không thể nói là quá xuất chúng, nhưng cũng coi như là ưa nhìn.
Trước đó, bà ta cảm thấy con gái mình dù thế nào cũng có thể coi là tài đức vẹn toàn, ở một nơi đầy rẫy hoàng thân quốc thích như kinh thành, tìm một gia đình tốt hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng sau khi xem chữ của Vân Kiều, cộng với dáng vẻ đoan trang, thong dong của nàng, trong lòng bà ta không còn chắc chắn như vậy nữa. Một nha đầu được nuôi như thứ nữ mà lại có khí chất như vậy, viết được một tay chữ đẹp thế này, so ra, con gái bà ta không còn nổi bật nữa.
Bà ta không biết, Vân Kiều vốn đã xuất sắc trong việc viết chữ, điểm trà, ngày thường lại chịu khó luyện tập, Tần Ngọc Loan tự nhiên không thể sánh bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT