"Thiếp biết, thiếp biết cả mà..." Cố Uyển Thục che mặt khóc, nhưng thực ra nàng đã khóc không ra nước mắt.
Những lời Tần Xuân Thâm nói, chẳng phải là điều nàng cầu còn không được sao?
Chỉ khi Tần Xuân Thâm chết, nàng mới có thể quang minh chính đại yêu cầu Tần Nam Phong bảo vệ nàng. Nàng đã không thể chờ đợi được nữa, nhưng thân thể này của Tần Xuân Thâm, rõ ràng vẫn còn cầm cự được một thời gian.
"Cho nên, có nó ở đây, ta cũng yên tâm rồi." Tần Xuân Thâm kéo tay nàng: "Nàng đừng khóc nữa, thấy nàng khóc, trong lòng ta không thoải mái."
Cố Uyển Thục gật đầu, lau nước mắt: "Tam lang, chàng đừng nghĩ nhiều, đại phu chẩn đoán cũng chưa chắc đã đúng, có lẽ..."
"Ta biết..." Tần Xuân Thâm quay mặt đi, không để nàng thấy nước mắt của mình: "Ta hơi thèm món canh nàng tự tay hầm, hay là, nàng đi hầm cho ta một chén đi."
Hắn làm sao có thể an lòng ra đi? Nếu có thể sống, ai lại muốn chết? Nói những lời này, chẳng qua chỉ là hành động bất đắc dĩ mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play