Tế Vũ liền lên tiếng: "Mai di nương, người không biết đó thôi, Tô di nương kia cố ý mượn vòng tay của Tam cô nương để xem, nhân lúc Tam cô nương tháo vòng, liền ngồi bệt xuống đất, nói là Tam cô nương đẩy mình. Nếu không có Cửu cô nương, Tam cô nương hôm nay có trăm cái miệng cũng không cãi được, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch. Tính tình của Diệp di nương như pháo nổ, ngày thường không có chuyện gì cũng dễ nổi nóng, huống chi hôm nay Tô di nương vu oan cho Tam cô nương, bà ấy đương nhiên là nổi trận lôi đình."
"Tô Niểu Niểu này thật là dám làm, lấy cái thai của mình ra để vu oan cho Tam cô nương, cũng không sợ thật sự có sơ suất gì." Mai di nương lắc đầu, rồi lại lo lắng hỏi: "Ả ta gây sóng gió như vậy, lão gia chắc chắn cũng rất tức giận, có phải đã trừng phạt ả ta nặng không?"
"Sao có thể." Liên Yến Như lắc đầu: "Trong bụng ả ta có con, lão gia sao nỡ?"
"Vậy cứ thế cho qua sao?" Mai Tự Hương có chút kinh ngạc: "Với tính khí của Diệp tỷ tỷ, e là không chịu đâu!"
"Diệp di nương không chịu cũng vô dụng." Lần này Tế Vũ không cần Liên Yến Như ra hiệu, đã thao thao bất tuyệt: "Lão gia tuy giận, nhưng cũng chỉ giam Tô di nương trong viện, không có hình phạt nào khác. Diệp di nương tức giận, không màng đến ai, tại chỗ liền chất vấn lão gia thiên vị. Lão gia liền nổi giận, mắng cho bà ấy một trận."
"Thật sao?" Mai di nương gần như không thể tin: "Là trước mặt người khác sao?"
"Đâu chỉ người khác, lúc đó ngay tại Sính Đình viện, lão gia đã mắng Diệp di nương một trận xối xả trước mặt Tô di nương, Tam cô nương, Cửu cô nương và cả đám tỳ nữ bà tử." Tế Vũ kể lại như thể chính mình đã chứng kiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT