Bả Vân Kiều khẽ cười, đánh giá nàng ta:
"Sao biểu muội không khóc nữa? Nếu vừa khóc vừa nói, sẽ càng có vẻ thành ý hơn đấy."
Giang Tâm Liên mặt đỏ bừng, vô cùng lúng túng, tiện nhân này sao lại giỏi châm chọc người khác như vậy?
"Đã là thiếp mời, có lý nào lại không nhận?"
Bả Vân Kiều như cười như không nhìn nàng ta.
Nàng không nhận, chẳng phải là tỏ ra yếu thế sao?
Từ sau khi mẹ mất, nàng đã không biết hai chữ "yếu thế" viết thế nào rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play