Nhưng từ hôm qua, mỗi khi nghĩ đến người, lòng con lại thản nhiên. Giờ đây, con có thể đứng trước mộ người, đường hoàng mà lớn tiếng nói rằng: Nương, thù của người con đã báo, đồ của người con cũng đã lấy lại tất cả. Người là phát thê, là chính thê của Bả Ngôn Hoan, còn con là đích nữ duy nhất của ông ta. Nương, người cuối cùng cũng có thể nhắm mắt rồi."
Nói đến đoạn thương tâm, nhớ lại bao chuyện cũ, nỗi bi thương tự nhiên ập đến, đôi mắt nàng bất giác đỏ hoe.
Tần Nam Phong thấy vậy, liền ném đống giấy tiền trong tay vào lửa, dập đầu một cái rồi nói:
"Nhạc mẫu, nữ nhi của người nói xong rồi, bây giờ đến lượt con rể nói."
Vân Kiều vốn đang đau buồn, nước mắt chực trào ra khỏi khóe mi, nghe hắn nói vậy liền không khỏi bật cười trong nước mắt.
Nàng vừa cười, nước mắt liền lăn dài trên má. Nàng đưa tay đánh nhẹ vào người hắn, trách yêu:
"Ngươi thật là, đến lúc này rồi mà vẫn không đứng đắn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT