Vương Lão phu nhân được người ta dùng liễn khiêng vào Uyển Phương Điền vào sáng sớm mùng ba.
Liên Yến Như vốn đi lại bất tiện, lại thêm chuyện mùng một Bả Ngôn Hoan đòi bỏ nàng, nàng tức giận đến ngã bệnh, nên cũng không về nhà mẹ đẻ chúc Tết.
Còn Bả Ngôn Hoan, vốn dĩ mùng hai phải đưa con cái đến Liên gia, cũng không biết có đi hay không.
Nàng có hỏi, nhưng tỳ nữ không chịu nói. Nhưng qua lời nói ấp úng của họ, nàng cũng đoán được, chắc là không đi.
Trong lòng nàng thầm hận, Bả Ngôn Hoan bây giờ đúng là đã đủ lông đủ cánh, không cần dựa dẫm vào cha nàng nữa nên mới dám kiêu ngạo như vậy, ngay cả Tết cũng không thèm đến chúc. Nếu là trước kia, hắn đâu có lá gan lớn như vậy?
Nghĩ kỹ lại, chắc cha mẹ năm nay cũng ăn Tết không vui, đều tại đứa con gái bất hiếu này. Nàng thậm chí có chút hối hận, sớm biết con tiện nhân ở Phiên Tiên Quán lợi hại như vậy, lúc trước phóng hỏa nên suy nghĩ kỹ hơn, hoặc là ngay từ đầu không nên dẫn sói vào nhà, cũng sẽ không có cục diện như hôm nay.
Hai ngày nay, nàng không ngủ được yên giấc. Cả đời nàng chưa từng có cái Tết nào như vậy, rơi vào tình cảnh này, trong lòng thật sự rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT