Thế nhưng nàng ta luôn giữ vẻ vô hại, khiến người khác vô tình xem nhẹ. Cũng chính vì vậy mà bao năm qua, nàng ta đã vững vàng bám rễ trong hậu trạch Bả gia, sống yên ổn ngay dưới mắt Liên Yến Như.
Bây giờ, Liên Yến Như đã mù, nàng ta vẫn bình an vô sự, người con gái duy nhất của nàng ta ở Huy Tiên Bá Phủ cơ hồ cũng ngang hàng với Bả Vân Hân.
Ở hậu trạch, một di nương có thể làm được đến mức này đã là cực kỳ hiếm có.
Vân Kiều lại nghĩ, trong số những nữ nhân ở hậu trạch Bả gia, mẹ nàng qua đời, Mai di nương chết đuối, Liên Yến Như bị mù, Diệp di nương và Bả Ngôn Hoan thì gần như không qua lại, còn thứ như Tô Niểu Niểu thì càng chẳng đáng nhắc tới.
Nghĩ một vòng, Vân Kiều mới kinh ngạc nhận ra, trong số những nữ nhân trong phủ này, người chiến thắng cuối cùng lại chính là An di nương luôn im hơi lặng tiếng này.
Nàng nhìn lại An di nương, trong mắt có thêm một phần khâm phục. Minh triết bảo thân, nhẫn nhục chịu đựng, An di nương xem như đã làm đến mức cực hạn.
An di nương quả thật rất biết chừng mực, sau khi Vân Kiều và Diệp di nương ngồi xuống, nàng liền hành lễ cáo từ, rõ ràng không muốn làm phiền họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT