Nàng ta cố ý mím môi, đây là Dương thị dạy nàng ta, mím môi sẽ lộ ra lúm đồng tiền.
Như Ngọc lại nhìn một cái, trong lòng có chút thất vọng. Tuy hai lúm đồng tiền của nữ tử này rất giống Bả Vân Kiều, giữa mày và mắt cũng có vài phần giống, nhưng Bả Vân Kiều sẽ không bao giờ có biểu cảm như vậy.
Nàng luôn mỉm cười điềm nhiên, luôn trông hiền hòa nhưng đáy mắt lại có một sự xa cách, sẽ không giống như nữ tử này, trong sự hoảng hốt lại xen lẫn vẻ lấy lòng. Bả Vân Kiều, nàng chưa bao giờ lấy lòng bất kỳ ai.
"Con xem, đặt tên gì thì tốt?" Dương thị ở bên cạnh thúc giục.
Như Ngọc nhìn chăm chú nữ tử kia một lát, chậm rãi mở miệng: "Nàng ta vốn tên gì thì cứ gọi tên đó đi."
Hắn vốn định gọi nàng ta là "Kiều Kiều", nhưng thoáng nghĩ lại không muốn một nữ tử như vậy làm ô uế tên của Bả Vân Kiều, liền có chút mất hứng.
"Nàng ta tên là Vãn Hương." Dương thị vui mừng nói: "Vãn Hương, mau cảm ơn thiếu gia, thiếu gia đã giữ ngươi lại rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT