Trong nháy mắt đã đến hai mươi chín Tết.
Liên Yến Như tựa vào đầu giường, nghe tiếng pháo bên ngoài, lòng không khỏi hiu quạnh.
Những năm trước vào thời điểm này, bà ta đã sớm tất bật chuẩn bị mọi thứ cho năm mới, mấy cô con gái cũng đều quây quần bên cạnh.
Bây giờ thì mắt đã mù, các con gái cũng đã xuất giá, bà ta cô độc nằm trên giường này, Bả Ngôn Hoan cũng đã nhiều ngày không bước chân vào viện.
Trước kia, đã nói sẽ xây lại Bác Quan Viện, Bả Ngôn Hoan lúc đó nói sẽ chọn ngày lành, giờ thoáng cái đã qua bao lâu, vết thương trên lưng bà ta cũng đã gần khỏi, nhưng chuyện khởi công đến giờ vẫn bặt vô âm tín.
Bà ta cũng không dám thúc giục Bả Ngôn Hoan, bà ta biết mình bây giờ mắt đã mù, lại bị Trâu thị cướp mất quyền quản gia, nếu còn như trước kia quản đông quản tây, dễ khiến Bả Ngôn Hoan chán ghét.
Thôi thì cứ nhẫn nhịn một chút, dù sao Uyển Phương Điền này cũng không phải không ở được, tuy không lớn bằng Bác Quan Viện nhưng ở cũng không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play