"Xu nhi, con nghĩ kỹ chưa? Có thể cho mẹ mượn ít bạc xoay xở không?"
Dương thị ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Bả Vân Xu, như thể vẻ mặt cau có với Hạnh Vũ lúc nãy chưa từng tồn tại.
Như Thiệp nhíu mày, không nói lời nào.
Bả Vân Xu vừa rồi cũng đã nghĩ, của hồi môn mẹ ruột cho nàng thứ gì cần có đều không thiếu, ngoài ra còn có một khoản bạc đang gửi ở tiền trang. Nếu Dương thị muốn dùng, nàng cứ lấy ra đưa cho bà là được. Dù sao cũng đã là người một nhà, nàng vốn không phải kẻ hẹp hòi.
"Mẹ muốn dùng bạc, sao còn nói chuyện mượn hay không mượn?"
Nàng nhẹ giọng nói:
"Chỉ là không biết mẹ muốn dùng bao nhiêu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT