Vân Kiều không về Phiên Tiên Quán mà dẫn Chu Quan Ngôn đi thẳng đến viện của Nhan Bảo Chi.
Buổi sáng, Nhan Bảo Chi bị Liên Yến Như gọi tới chỉ điểm một phen.
Nàng vốn thiển cận, ban đầu còn bán tín bán nghi lời của Vân Kiều, nhưng lại cảm thấy chừa cho mình một đường lui cũng có lý, nên mới tin lời nàng.
Thế nhưng sáng nay Liên Yến Như lại nói với nàng rằng, Vân Kiều vốn là người của Hạ Tĩnh Xu, bảo nàng lấy thân phận bạn tốt ở lại Bả gia chính là để chia rẽ nàng và Bả Vân Đình. Nàng thật không nên về nhà nói chuyện này với cha mẹ. Liên Yến Như còn nói chỉ cần nàng chịu đựng được, tương lai Bả Vân Đình đỗ đạt khoa cử, làm quan rồi thì càng không thể vô duyên vô cớ ruồng bỏ nàng.
Nàng cảm thấy lời này cũng có lý, lại hối hận không nên về cầu xin di nương và cha mẹ nói những lời kia, để đến bây giờ ngay cả tư cách làm di nương của Bả Vân Đình cũng không còn. Nàng thầm nghĩ, có nên rút lại những lời trước đó không? Nhưng nếu rút lại, muốn có đường lui e là không thể nữa.
Nàng đang rối rắm thì tỳ nữ vào báo Vân Kiều đến, nàng bèn ra ngoài nghênh đón.
Vân Kiều đang đứng trong sân, nhìn một tỳ nữ khác của Nhan Bảo Chi sửa sang hoa cỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play