Nửa tháng này, Vân Kiều sống khá bận rộn nhưng cũng tương đối thoải mái. Ngoài việc đi mua sắm thỉnh thoảng gặp phải Dương thị, luôn bị bà ta kéo lại nói chuyện, thì cũng không có chuyện gì phiền lòng.
Đương nhiên, khi ra ngoài nàng cũng thường xuyên gặp Như Ngọc. Nàng không ghét Như Ngọc, lâu dần cũng coi hắn là bạn, gặp thì nói chuyện một lát, chỉ là không thích Dương thị, nên đối xử với hắn không quá thân thiết.
Nàng không tiện đến thăm Tần Nam Phong, nhưng cũng thường xuyên bảo Cốc Dửu Tử mang chút đồ ăn đến, dặn hắn phải dưỡng thương cho tốt. Nửa tháng sau, Cốc Dửu Tử mang tin về, nói rằng sức khỏe của Tần Nam Phong đã khá hơn nhiều.
Vân Kiều nghe tin liền yên tâm, mỗi sáng đúng giờ đi mua sắm, về nhà lại bận rộn làm bánh trà. Bây giờ trong tay nàng, ngoài tám ngàn lượng giao tử Tần Nam Phong đưa, thật sự có thể nói là hai bàn tay trắng.
Phải tranh thủ lúc rảnh rỗi làm thêm bánh trà, kiếm chút tiền phòng thân trước đã, nếu không đến lúc cần dùng lại không có tiền, thì chỉ có nước khóc không ra nước mắt.
Còn về số bạc của Tần Nam Phong, bây giờ ca ca đã thành thân, nàng cũng không có chỗ nào cần dùng tiền, nên định bụng khi nào gặp sẽ trả lại cho hắn.
Trưa hôm đó, nàng làm xong bánh trà, đang chờ ăn cơm, ngồi xổm trong sân trêu Bát Lượng thì nghe thấy tiếng pháo nổ ngoài cửa, tiếng lách tách vang lên một hồi, thật náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play