"Đúng là ác giả ác báo." Vân Kiều nghe xong trong lòng cũng cảm thấy hả hê, lại nói: "Trước đây thật không ngờ, Triệu đại tướng quân lại là người bao che khuyết điểm."
"Đó là tự nhiên." Tần Nam Phong có chút tự đắc: "Cữu cữu và mợ ta là thương ta nhất."
"Xem ngươi đắc ý kìa." Vân Kiều không khỏi bật cười.
Tần Nam Phong thấy nàng cười, cũng cười theo, không khí trong phòng nhất thời vô cùng hòa hợp.
Ngay cả Vạn Niên Thanh cũng ngây ngô cười theo. Kiêm Gia nhìn cô nương nhà mình vừa khóc vừa cười, luôn cảm thấy có gì đó không bình thường, cô nương nhà nàng chưa bao giờ như vậy.
Tần Nam Phong dừng một lát rồi lại dặn dò: "Tiểu Cửu, lát nữa em về sớm đi, hai ngày nay ca ca em thành thân, em phải trông coi cẩn thận, anh không thể đến giúp em được."
"Em đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, lát nữa sẽ về." Vân Kiều bỗng nhớ ra điều gì, lo lắng nhìn hắn: "Tên Liên Cảnh kia lần này tuy là ác giả ác báo, nhưng hắn là cháu độc nhất của Liên Thị lang, lại là cháu của Liên Tể tướng, Triệu tướng quân ra tay với hắn, ta sợ chuyện này sẽ không dễ dàng giải quyết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play