“Hành vi của ngươi thật buồn cười, như thể đang chứng minh quyết định của ta là chính xác. Ngươi cứ việc nhảy xuống đi, tối nay ta sẽ thu dọn hành lý rời khỏi thôn, người nhà ngươi thậm chí sẽ không tìm được ta, cũng không thể gây rối đến ta.”
“Cô, cô rời đi thì…”
Đúng vậy, Ngu Nương ở đây không có vướng bận, nàng có thể rời đi bất cứ lúc nào. Nàng ở lại đây cũng là vì cảm kích người nhà họ Từ. Nàng có bản lĩnh, tự mình có thể kiếm tiền, không có gì có thể uy hiếp được nàng.
Trong lúc hắn không nói nên lời, Ngu Nương không chút lưu tình quay người rời đi, căn bản không để tâm hắn có thật sự nhảy sông, vì nàng mà chết hay không. Cũng sau lần đó, Trương Đại Lang hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhưng hắn lần đầu tiên để mắt tới Ngu Nương là vì vẻ đẹp kinh diễm của nàng, sau này khó lòng nhìn trúng bất kỳ ai khác. Người khác cũng biết chuyện hắn ái mộ Ngu Nương sau khi gây ra trò cười, bà mối đi làm mai đều bị đuổi đi, sau này trong thôn càng ngày càng loạn, đến nỗi từ đó về sau hắn không tìm được ai khác nữa.
Giang Sầm Khê ôm phất trần nghe xong toàn bộ câu chuyện, khẽ cười thành tiếng: “Ngu Nương này thật đúng là thích thuyết giáo, đối phương lấy cái chết ra uy hiếp, nàng cũng muốn khuyên bảo một phen, đáng tiếc Trương Đại Lang không nhất định sẽ nghe hiểu. Bất quá nội dung nói chuyện nhớ rõ ràng như vậy, hiển nhiên nhiều năm như vậy đều ở cân nhắc mấy câu nói của Ngu Nương.”
Lý Thừa Thụy theo sau phân tích: “Ngu Nương khi ở Tây Mộng quốc có thể gia cảnh không tồi, quy củ như vậy, hẳn là con nhà thư hương, hoặc là phu nhân danh môn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play