“Nàng mất tích khi tuyết rơi liên tục…”
Độc Cô Hạ đoán rằng đoàn người họ chắc chắn không muốn lưu lại trong ngôi nhà bẩn thỉu của người đàn ông kia. Khi ra ngoài mua đồ, nàng tiện thể tìm luôn chỗ ở mới. Chỉ cần có tiền, tự nhiên sẽ có nơi tốt hơn để họ tá túc.
Độc Cô Hạ cùng Mạc Tân Phàm đi ra sân trước tìm mọi người. Bước vào sân, họ không chút do dự mà vượt qua người đàn ông đang giãy giụa dưới đất, tiến vào gian phòng trong. Nàng giơ tay phẩy phẩy nhưng cũng không thể xua đi cái mùi hôi thối khó chịu.
Vừa vào đến nơi, Độc Cô Hạ đã nói: “E rằng vùng phụ cận này quả thật đã xảy ra quá nhiều chuyện chẳng lành, đến nỗi có cả cửa hàng bán đồ vật thích hợp để làm pháp sự. Ta đã đặt đồ rồi, hai ngày nữa là có thể làm xong hết, chúng ta cũng kịp làm lễ đầu thất.”
“Ta đã hỏi thăm chủ tiệm thêm lần nữa, ông ấy giới thiệu một chỗ có thể ở tạm. Ông ấy nói nhà bên cạnh không có người ở, chủ cũ đã bỏ trốn, có thể dọn dẹp lại cho chúng ta ở. Ta đã liên hệ, lão nhân gia ấy rất dễ nói chuyện, hiện giờ đang thu dọn rồi.”
Giang Sầm Khê đã xem qua căn nhà, sắc mặt cũng âm trầm, không muốn ở lâu nên xoay người rời khỏi phòng trước tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT