Tống Thanh Nhược trải qua một đêm dài ngột ngạt và đầy sợ hãi. Nàng gần như không chợp mắt, chỉ co ro bên trong chăn, nghe từng tiếng gió rít ngoài cửa, từng âm thanh quái dị vọng ra từ thiên điện bên cạnh như xoáy thẳng vào tim.
Đến khi ánh sáng chói chang chiếu qua cửa sổ, nàng mới giật mình tỉnh lại. Đầu óc mơ màng, nặng trĩu, Tống Thanh Nhược chậm rãi ngồi dậy, xoa thái dương để xua đi cơn choáng váng. Trên bàn, chén nước từ tối qua đã lạnh ngắt, nhưng nàng vẫn cầm lên uống cạn, để cho dòng nước lạnh lẽo làm mình tỉnh táo hơn một chút.
Nàng đẩy cửa bước ra ngoài, giơ tay che ánh mặt trời đang rọi xuống gay gắt. Sức ấm từ tia nắng len lỏi qua đầu ngón tay khiến trái tim bị bao phủ bởi bóng tối suốt một đêm dường như có chút dịu lại.
Từng bước, nàng tiến về phía thiên điện. Nỗi sợ hãi đêm qua còn hằn trong tim, nhưng nàng cần phải biết rõ – đó là người hay quỷ? Vì sao phải cố ý hù dọa nàng như vậy?
Cửa thiên điện đã bị khóa chặt. Tống Thanh Nhược cắn môi, đi vòng ra phía cửa sổ, nhặt một hòn đá nhỏ đập nhẹ, khiến ô kính nứt ra một khe. Nàng nhón chân, ghé mắt vào khe hở đó.
Chỉ một thoáng nhìn, sắc mặt nàng trắng bệch như giấy, thân thể mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.
Ám vệ nấp trong bóng tối thấy nàng ngã xuống rất lâu không đứng dậy, trong lòng thầm kinh hãi. Hầu gia đối với phu nhân yêu quý thế nào bọn họ đều biết, đêm qua đèn trong phòng phu nhân sáng suốt một đêm, thư phòng của hầu gia cũng vậy. Cứ mỗi canh giờ, hầu gia lại hỏi bọn họ báo cáo tình hình một lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play