Ánh trăng vằng vặc treo trên ngọn cây cao, soi bóng xuống sân viện tĩnh lặng đến mức nghe rõ cả tiếng lá khô xào xạc.
Trong gian phòng nhỏ, Cầm Nương ngồi co ro trong vòng tay Triệu Hổ, đôi tay lạnh run run siết chặt lấy tay chồng, vùi mặt vào ngực hắn mặc cho nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.
Triệu Hổ chỉ có thể ôm chặt lấy nàng, bàn tay thô ráp vỗ nhè nhẹ lên vai thê tử. Hắn cũng không biết phải an ủi thế nào, chỉ mong hơi ấm của mình có thể xoa dịu phần nào nỗi đau đang quặn thắt nơi trái tim nàng.
Cách đó không xa, từ trong gian sương phòng vọng ra từng tiếng van xin nức nở của một nữ nhân xen lẫn giọng nói trầm khàn, mang đầy mệnh lệnh của nam nhân. Trong đêm khuya tĩnh mịch, những âm thanh ấy càng trở nên rõ rệt, như từng mũi kim đâm thẳng vào lòng người nghe.
Cầm Nương bất giác ngồi bật dậy. Triệu Hổ giật mình vội kéo nàng lại:
– Nàng định đi đâu?
Cầm Nương nghẹn ngào, giọng run rẩy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT