Sáng sớm hôm sau, khi ánh bình minh vừa hé lên nơi chân trời, Cầm Nương đã gọi Tống Thanh Nhược dậy, hai người cùng nhau lên núi. Từ xa nhìn lại, sườn núi phía sau như được phủ một lớp sương mờ bảng lảng, đẹp đến tĩnh lặng. Khi bước vào sâu trong núi, sương mù cũng vơi bớt, cảnh vật trở nên rõ ràng hơn.
Hai người men theo lối mòn đến nơi Cầm Nương đặt bẫy, nhưng hôm nay vẫn chẳng có con mồi nào. Vừa định đi sang chỗ khác, một bóng dáng cao lớn, rắn rỏi bỗng xuất hiện trước mặt. Nam tử ấy có làn da ngăm đen, vẻ mặt thật thà, vừa trông thấy Cầm Nương đã nở nụ cười ngượng ngùng:
“Cầm Nương, ngươi tới rồi à, ta đợi ngươi lâu lắm rồi.”
Ánh mắt hắn lại rơi vào Tống Thanh Nhược, gật đầu cười hiền hậu:
“Nhược muội tử.”
Tống Thanh Nhược cũng lễ phép gật đầu:
“A Hổ ca.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play