Tống Thanh Nhược tỉnh lại khi trời vừa hửng sáng.
Cánh mi mắt nặng trĩu vừa mở ra, nàng liền bắt gặp bóng dáng cao lớn đang ngồi sát mép giường. Tiêu Bắc Hoài như có giác quan trời sinh, lập tức phát hiện nàng đã tỉnh, vội bước tới, bàn tay ấm áp nhẹ chạm lên trán nàng. Cảm nhận được nhiệt độ đã hạ xuống, hắn mới thở phào một hơi thật dài.
– Yêu yêu, thấy thế nào rồi? – Giọng hắn trầm thấp, khẽ run, như sợ chính mình dọa nàng.
Không đợi nàng đáp, hắn cúi người áp tay ra sau lưng nàng, khẽ sờ thử, thấy áo đã ẩm mồ hôi mới yên tâm hơn đôi chút. Tiêu Bắc Hoài xoay người bước nhanh tới bàn, rót một chén nước, lại trở về đỡ nàng dậy, động tác vừa vững chãi vừa dịu dàng, từng chút một nâng ly lên môi nàng, chậm rãi đút cho nàng uống.
Mọi hành động đều tự nhiên, thuần thục như đã làm ngàn vạn lần, khiến Tống Thanh Nhược nhất thời sững sờ.
– Hầu gia… ngươi… – nàng khẽ cất tiếng.
Hắn cúi mắt nhìn nàng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play