Từ ngày sự việc kia trôi qua đã nửa tháng, thân thể của Tống Thanh Nhược vẫn lúc tốt lúc xấu, căn bệnh đau đầu cứ chốc chốc lại tái phát, khiến nàng càng thêm yếu nhược.
Hồng Tụ thấy hôm nay thời tiết trong lành, bầu trời sáng sủa liền vui vẻ khuyên nhủ:
“Tiểu thư, hôm nay sắc mặt của người đã khá hơn nhiều rồi. Hay là ra ngoài dạo một chút nhé? Chúng ta có thể đến đình hóng gió bên hồ trong hoa viên. Nô tỳ nhớ lần trước có đi ngang qua đó, thấy trong hồ có rất nhiều cá, con nào con nấy đều lớn lạ thường, lại có vài giống mà nô tỳ chưa từng thấy bao giờ. Hay là chúng ta đi ngắm xem sao?”
Tống Thanh Nhược nghĩ ngợi giây lát rồi mỉm cười gật đầu. Quả thực nàng cũng nên ra ngoài cho khuây khoả.
Nàng cùng Hồng Tụ băng qua chiếc tiểu kiều có dòng nước róc rách chảy dưới, men theo lối mòn rợp bóng cây mà đi. Đến đình hóng gió bên hồ, Tống Thanh Nhược thong thả tựa người vào lan can, ánh mắt trống rỗng nhìn đám cá bơi lượn dưới mặt nước trong vắt.
Trong khi đó, Hồng Tụ cầm theo ít thức ăn để rắc xuống hồ, đàn cá lớn nhỏ thi nhau kết bè tìm mồi, trông rất vui mắt.
“Tiểu thư, người cũng thử cho cá ăn đi, thật thú vị lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play