Từ ngày ấy trở đi, Tống Trung Dự liền nghiêm lệnh không cho Tống Thanh Nhược bước ra khỏi phòng nửa bước, chỉ dặn nàng an tâm chờ gả, tĩnh đợi ngày đại hỉ đến.
Ngày thành hôn, trời còn chưa sáng rõ, Thanh Nhược đã bị người gọi dậy. Sau khi rửa mặt chải đầu sơ sài, nàng lại phải trải qua bao nhiêu lễ tiết phiền phức: giảo diện, sơ lễ, dâng trà… Mãi đến khi khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ thẫm rực rỡ, đội mũ phượng, đeo trang sức châu ngọc tinh xảo, rồi phủ tấm khăn voan đỏ lên đầu, nàng mới được hỉ nương dìu ra cáo biệt trưởng bối.
Tống Trung Dự ngồi nghiêm trang trên cao đường, nhìn nữ nhi yêu quý mà ánh mắt chan chứa vui mừng, giọng trầm ổn dặn dò:
“Thanh Nhược à, về nhà chồng rồi, con phải giữ gìn khuôn phép, hành xử thỏa đáng, hiếu kính trưởng bối, một lòng hầu hạ phu quân cho tốt.”
Thanh Nhược dịu dàng đáp:
“Nữ nhi đã hiểu.”
Nói xong, nàng theo hỉ nương lên kiệu hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT