Giang thị rời đi
Giang thị rời khỏi phủ Thừa tướng, bóng dáng bà khuất dần, Tống Thanh Nhược vẫn ngồi yên bên cửa sổ, mắt vô hồn nhìn ra ngoài. Gió chiều nhè nhẹ lay động rèm lụa, nhưng nàng chẳng cảm nhận được gì, tâm trí như đã trôi dạt về nơi xa xăm.
Không biết đã ngồi như thế bao lâu, mùi trầm hương quen thuộc thoảng qua phía sau mới kéo nàng trở về thực tại. Nàng khẽ giật mình, quay đầu nhìn bóng dáng cao lớn đang đứng ngay bên cạnh.
“Sao… sao ngươi lại tới đây?” Giọng nàng khàn khàn, mang theo vài phần mệt mỏi.
Tiêu Bắc Hoài không đáp, thân hình hắn bao phủ lấy nàng, khuôn mặt tuấn mỹ dưới ánh sáng mờ tối càng thêm khó lường. Hắn chỉ khẽ nhếch môi, vẻ bề trên như thói quen.
Tống Thanh Nhược ngẩng đầu nhìn hắn, trong khoảnh khắc lại có cảm giác mình nhỏ bé như con kiến, chỉ cần hắn muốn là có thể nghiền nát bất cứ lúc nào.
“Vì sao khóc?” – hắn cúi đầu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng nàng, giọng nói trầm thấp như chạm vào đáy tim.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play