Bởi vì đám đông quá chen chúc, ba người mãi mới có thể len ra được bên đường, tránh vào một cửa hàng để tránh dòng người tấp nập. Thẩm Ký Bạch vốn có hộ vệ đi kèm bảo vệ nên cũng tạm yên ổn. Chỉ đến khi bước vào cửa hàng, hắn mới buông tay ra.
Dù đã thoát khỏi dòng người, tiểu hài tử trong lòng vẫn run rẩy sợ hãi, níu chặt lấy người trước mặt mà bám lên người Tống Thanh Nhược.
Thẩm Ký Bạch trong nhà cũng có con nhỏ, song xưa nay không quen bế trẻ con, nhất thời cử chỉ có phần vụng về, bất an.
Tống Thanh Nhược mỉm cười, nhẹ nhàng đưa tay đón:
“Đại nhân, để ta ôm cho.”
Chiếc khăn che mặt trên gương mặt nàng đã rơi mất từ bao giờ. Nàng mỉm cười, dung nhan thanh nhã làm Thẩm Ký Bạch bất giác ngẩn ra một thoáng.
“Đại nhân? Đại nhân?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play