Trong Mai Tương Uyển của phủ Thừa tướng, Tống Thanh Nhược đang cúi mình tỉa tót những khóm mẫu đơn vừa nở, cánh hoa lấm tấm nắng chiều, nhuộm thêm vẻ dịu dàng trên gương mặt nàng.
Lúc này, Mạch Tuyết dẫn theo Thiển Nguyệt bước vào.
“Tiểu thư,” Mạch Tuyết khẽ thưa, “hầu gia đã rời kinh, đặc biệt phái Thiển Nguyệt đến bảo hộ người.”
Động tác trên tay Tống Thanh Nhược khựng lại, khóe môi thoáng hiện ý cười trào phúng. Bảo hộ… cũng là giám thị. Tiêu Bắc Hoài quả thật chưa từng yên tâm với nàng.
Hồng Tụ vừa nhìn rõ người tới, mắt bỗng đỏ hoe, nghẹn ngào: “Thế nhưng… là ngươi?”
Tống Thanh Nhược khẽ vuốt ve bàn tay còn vương mùi hoa, ngẩng lên nhìn nữ tử đang quỳ cung kính trước mặt. Thiển Nguyệt so với Mạch Tuyết lớn tuổi hơn một chút, dung mạo tú lệ mà lại mang vài phần anh khí.
Nàng tuy không biểu lộ sự xúc động như Hồng Tụ, nhưng trong lòng vẫn dấy lên một tầng sóng. Cái chết của Cửu Lý Hương – dù họ không phải kẻ trực tiếp hạ độc – vẫn là nguyên nhân gián tiếp, nỗi đau này nàng chẳng thể tha thứ, cũng chẳng dám hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT