Tiêu Bắc Hoài thật cẩn thận bế nàng trở lại Mai Tương Uyển, nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường mềm. Hơi thở của hai người quấn quýt vào nhau, gần đến mức đầu mũi chạm kề, tim đập lạc nhịp.
Chàng chăm chú nhìn gương mặt kiều diễm của Tống Thanh Nhược, như muốn khắc ghi từng đường nét của nàng vào tận đáy lòng. Trong lồng ngực là vô tận thương nhớ và khát vọng dồn nén bấy lâu, vốn tưởng rằng bản thân có thể buông bỏ mối tình này, vậy mà khi thấy nàng cùng Tề Hành sóng vai đứng cạnh, thứ tình cảm ăn sâu vào tận cốt tủy ấy lại nhấn chìm chàng, khiến chàng không sao khống chế được.
Tiêu Bắc Hoài cúi người xuống, khẽ chạm một nụ hôn thật nhẹ lên đôi môi mềm mại của nàng, rồi đứng dậy, đưa tay cởi bỏ từng lớp y phục trên người nàng.
Tống Thanh Nhược hoảng hốt, vội lắc đầu, giọng run run:
“...Hầu gia, hôm nay không được, xin để hôm khác có được không? Thiếp cầu xin ngài…”
Khóe môi Tiêu Bắc Hoài cong lên, ánh mắt thoáng ý cười trêu chọc. Chàng cúi thấp giọng, giọng khẽ như gió:
“Yêu yêu, nàng đang nghĩ ngợi điều gì vậy? Ta chỉ muốn xem trên người nàng có bị thương chỗ nào thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT