Tống Thanh Nhược trở về lều trại, cảm thấy trong không gian ấy có một sự đè nén khó tả. Nàng không muốn ở lại, bèn bước ra ngoài, men theo màn trướng đi ra phía sau. Trên bãi cỏ, Hồng Tụ lặng lẽ trải một tấm thảm dày, lại thay cho nàng một chiếc áo choàng ấm hơn để tránh gió đêm lạnh lẽo.
Đêm đã về khuya, bốn bề yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe tiếng gió lùa khe khẽ, trên cao những vì sao thưa thớt lấp lánh.
Tống Thanh Nhược ngồi đó, ngước mắt nhìn lên bầu trời u tịch, đôi đồng tử trong trẻo như phản chiếu muôn ánh sao. Nàng khẽ khép hàng mi dài, thả hồn mình vào khoảnh khắc yên bình hiếm hoi.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi lạnh len vào da thịt. Hồng Tụ đứng bên, nhìn sắc mặt chủ tử mà thấy xót xa. Nàng bước lên nhẹ giọng báo:
– Tiểu thư… hầu gia tới.
Tống Thanh Nhược mở mắt, hàng mi khẽ run, chỉ gật đầu rồi đứng dậy quay trở lại lều trướng.
Bên trong, Tiêu Bắc Hoài đang cầm quyển sách nàng để bên mép giường mà xem dở. Thấy nàng đi vào, hắn vẫn chưa đứng dậy ngay, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm không rời khuôn mặt mảnh mai ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play