Ngày Tống Thanh Nhược làm lễ cập kê, Tống phủ náo nhiệt chưa từng thấy. Vĩnh An công chúa đích thân đến, tự tay cài trâm cho nàng, khiến mọi người càng thêm tán thưởng.
“Nuôi dưỡng nữ nhi đúng là tốt, nhìn xem, Tống Trung Dự mới ra ngoài mấy năm, lần này trở về đã thăng chức nhanh như gió, khiến người ta vừa hâm mộ vừa cảm khái.”
“Đúng vậy a, chẳng phải bệ hạ cũng phái người đến sao? Đây là mệnh trời đã định, làm sao cưỡng nổi.”
“Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, nhìn hai vị tiểu thư Tống gia trổ mã như tiên tử thế kia, ai mà chẳng khen ngợi.”
“Đúng là như thế. Hai tỷ muội đều xinh đẹp đến vậy, còn vị thế tử phi kia thì được Trình Thế tử sủng ái hết mực, kinh thành này nào có ai sánh bằng.”
Sau yến tiệc cập kê, Tống Thanh Nhược trở về sân viện của mình. Nàng mười ba tuổi đã được đón về Tống phủ. Một phần là vì tỷ tỷ Tống Thanh Uyển chuẩn bị xuất giá, phần khác là bởi Tiêu Bắc Hoài đích thân cầu thánh chỉ, lo lắng danh tiếng của nàng bị ảnh hưởng nên đưa nàng về nhà.
Giờ đây, Tống Trung Ngộ đã là Ngự sử tam phẩm. Phủ đệ của hắn cách Tướng quân phủ chỉ ba con phố, cũng chính Tiêu Bắc Hoài chọn nơi này cho hắn. Thật ra, nguyên nhân chính là vì sau nhà có một con đường nhỏ nối thẳng đến Thượng thư phủ, tiện cho Tiêu Bắc Hoài thường xuyên trèo tường sang Ngự sử phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT