Tống Thanh Nhược lặng lẽ nằm trên giường, ánh mắt chăm chú nhìn chiếc vòng tay bích ngọc nơi cổ tay, đáy mắt ánh lên một tia sáng khó tả. Đây là lễ vật Tiêu Bắc Hoài mang về cho nàng khi trở về từ chuyến đi xa.
Hắn vẫn luôn như vậy, thỉnh thoảng lại mang đến cho nàng những niềm vui nho nhỏ – khi là một cây trâm cài tinh xảo, khi lại là một vòng tay thanh nhã, thậm chí có lúc là những tấm lụa là mềm mịn, lộng lẫy.
Nàng chậm rãi đứng dậy, ngồi xuống trước gương đồng. Trong gương hiện lên gương mặt xinh đẹp với khóe mắt hơi cong, mang theo vài phần phong tình diễm lệ khiến người ta động lòng. Nhưng ẩn sâu nơi đáy mắt lại là sự cô đơn, không cách nào che giấu.
Tiêu Bắc Hoài vẫn như trước kia, khống chế chặt chẽ tự do của nàng. Đơn giản chỉ vì một lần hắn đưa nàng ra ngoài, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía nàng khiến hắn sa sầm mặt. Từ đó, nếu không có hắn đi cùng, nàng tuyệt đối không được phép bước ra khỏi cửa.
Đây không phải kinh đô, nơi này hắn chẳng còn điều gì phải kiêng dè, có thể tùy tâm mà giữ nàng bên mình.
Tống Thanh Nhược từng nhiều lần muốn cùng hắn thẳng thắn nói chuyện, nhưng mỗi lần, hắn đều như một đứa trẻ cố ý trêu chọc, vờ như chẳng hiểu điều nàng muốn nói, khiến mọi lời đều hóa thành vô nghĩa.
Đúng lúc ấy, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Tiêu Bắc Hoài bước vào, trên tay bưng một mâm bánh táo đỏ vừa mới làm xong ở phòng bếp. Nhìn thấy bóng dáng mảnh mai của nàng, khóe môi hắn khẽ cong, một nụ cười cưng chiều hiện lên, hắn nhanh chóng bước lại gần:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT