A Mãn vừa tròn ba tháng, Bắc Hoài đã trở về.
Đêm khuya tĩnh mịch, trong phòng chỉ còn tiếng thở khẽ của hai mẹ con. Thanh Nhược ôm A Mãn ngủ say, mái tóc buông dài vương trên gối mềm. Bé con cũng ngủ ngoan trong tã, thỉnh thoảng khẽ động đôi tay nhỏ xíu.
Cánh cửa khẽ mở. Bắc Hoài bước vào, dáng người cao lớn như che kín ánh trăng ngoài cửa sổ. Khi nhìn thấy hai bóng hình thân thuộc kia, đôi mắt hắn thoáng đỏ lên. Bao năm chinh chiến, hắn chưa từng có cảm giác nào ấm áp đến thế – còn hơn cả niềm vui thắng trận.
Hắn cẩn thận bế lấy A Mãn, sợ làm kinh động đến con bé. Khuôn mặt nhỏ xíu mềm mại áp vào lòng hắn, ngũ quan ngày càng tinh xảo, giống hắn đến mấy phần. Bắc Hoài khẽ cúi đầu, hôn một cái lên má con bé rồi mới đưa cho Mạch Tuyết, dặn mang sang phòng bên.
Ngồi xuống bên giường, hắn lặng lẽ ngắm nhìn nàng. Dáng ngủ của Thanh Nhược yên bình như một bức họa. Bắc Hoài vén nhẹ chăn, cúi xuống ôm nàng thật chặt, tưởng như muốn đem nàng khảm vào lồng ngực.
Thanh Nhược vốn quen cảnh giác vì có con bên cạnh, nhanh chóng tỉnh giấc. Khi nhìn thấy hắn, đồng tử nàng co rút, bàn tay khẽ run:
“Ngươi… sao ngươi lại trở về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play