Ba tháng sau, Vĩnh Xương Lâu hoàn tất việc xây dựng. Trong khoảng thời gian ấy, Hiếu Minh Đế dần mê đắm cầu tiên vấn đạo, si mê các loại đan dược, hy vọng đạt được sự trường tồn như chính cái tên “Vĩnh Xương” của tòa lâu.
Từng có Thẩm Thái phó cùng các ngự sử nhiều lần khuyên can, nhưng hoàng đế nay đã khác xưa: cực đoan và đa nghi hơn trước, một khi giận dữ thì máu chảy thành sông. Ai nấy đều chỉ dám nhắc khéo, không dám động chạm quá sâu.
Hôm nay, hoàng cung mở yến hội để chúc mừng Vĩnh Xương Lâu hoàn thành. Vốn Tống Thanh Nhược không định tham dự, thân thể nàng đã nặng nề, bụng lớn gần đến ngày sinh. Nhưng bệ hạ đích thân truyền khẩu dụ, cả nhà đều phải có mặt, nàng không thể thoái thác.
Bàn nam, bàn nữ được tách riêng. Tống Thanh Nhược ngồi cùng Liên Chi, giữa không khí náo nhiệt lại ẩn một luồng cẩn trọng khác thường. Ai cũng cười nói, nhưng ánh mắt đầy dè chừng.
Hiếu Minh Đế hôm ấy không mặc hoàng bào mà khoác đạo bào trắng thêu tiên hạc, ngồi uy nghi trên cao. Bên dưới, ở vị trí đặc biệt gần ngai, một đạo sĩ trẻ tuổi trong bộ bào xanh lam ngồi lặng lẽ, khí chất xuất trần.
Tống Thanh Nhược nghe xung quanh rì rầm bàn tán:
– Không ngờ quốc sư lại tuấn tú thoát tục như thế, chẳng khác nào tiên nhân hạ phàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT