Từ sau chuyện lần ấy, Liên Chi hầu như giam mình trong viện suốt một thời gian dài, ngày ngày chỉ quanh quẩn nơi giường bệnh, sắc mặt càng thêm tiều tụy.
Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ, chớp mắt đã đến tiết Thượng Nguyên.
Đêm nay, Tiêu Bắc Hoài gác lại yến tiệc trong hoàng cung, đích thân dẫn Tống Thanh Nhược ra ngoài xem hoa đăng.
Đêm xuống, ánh trăng treo cao trên vòm trời tĩnh lặng, vằng vặc rưới xuống muôn nơi một lớp sáng thanh lãnh như nước.
Trên phố đông nghìn nghịt người qua lại, ngựa xe gần như không thể di chuyển nổi. Hai bên đường, hoa đăng rực rỡ nhiều màu được treo cao, soi sáng khắp nơi, tựa như sao trời hạ phàm.
Dòng người chen chúc, tiếng cười nói rộn ràng, quán hàng rong nối dài tấp nập kẻ mua người bán. Trên đường còn có cả những người đi cà kheo, phun lửa biểu diễn, cảnh tượng náo nhiệt chưa từng có.
Tống Thanh Nhược chưa bao giờ thấy cảnh tượng sôi động đến thế. Đôi mắt nàng long lanh, đầy tò mò và thích thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT