Đến cuối năm, khi tiết trời se lạnh và cây cỏ đã bắt đầu nhuốm màu xuân, Phùng thị mới chợt nhớ rằng, sang năm nhị tiểu thư của nàng cũng đã bước sang mười hai tuổi rồi. Nhưng mà... nữ công gia chánh của con bé vẫn chưa tiến bộ là bao!
Đại cô nương nhà họ Ngô thì đã biết tự tay làm xiêm y, còn nhị nha đầu kia lại chỉ loay hoay với việc khâu giày, ngay cả chút trù nghệ trong bếp cũng chưa từng học đến nơi đến chốn.
– Ai đời một nữ tử chuẩn bị xuất giá mà lại chẳng biết vào bếp nấu cơm? – Phùng thị than thở. Nhưng nàng cũng hiểu, giờ phút này, nếu muốn cùng lão gia tranh giành quyền nuôi dạy nhị tiểu thư, thì quả là chuyện không tưởng.
Quả nhiên, khi nàng đề nghị để nhị tiểu thư tạm gác việc ngoài tiền viện mà lui về học nữ công, học trù nghệ, thì Ngô lão gia chỉ thẳng thắn lắc đầu, giọng không chút do dự:
– Ta ngoan ngoãn a! Nha đầu nhà ta sao có thể làm những việc đó? Nếu cần thì mua nha hoàn, mua bà tử, mua cả đầu bếp! Con gái núi lớn họ Ngô sao phải dùng đôi tay nhỏ bé làm mấy việc thấp hèn kia?
Phùng thị bị một trận lời lẽ của phu quân làm nghẹn họng, chỉ biết đứng đó tức giận đến độ đi vòng quanh sân mà không nghĩ ra biện pháp nào.
Mãi đến khi bước sang tháng ba năm sau, tiết xuân đã đượm sắc, nhị tiểu thư rốt cuộc cũng được nghỉ tay rảnh việc, Phùng thị lúc này mới nhẹ giọng thở dài, kéo con gái lại gần, vuốt tóc mà nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play