Nửa tháng trôi qua, Ngô lão gia muốn kiểm chứng xem Kính Hiền có thật sự chăm chỉ học hành hay không, liền gọi hắn lại.
Vỡ lòng học hỏi cơ bản cũng không khác bao nhiêu, Kính Thái năm đó chính là bắt đầu với Thiên Tự Văn, Bách Gia Tính và Tam Tự Kinh. Hồi tưởng lúc ấy, nhìn Kính Thái nhỏ bé đứng trước mặt, đắc ý khẽ ngân nga vài câu trong Tam Tự Kinh, trông như sắp khóc vì xúc động. Ngô lão gia trong lòng hồi tưởng, muốn biết chữ thời trẻ gian khổ là vậy, nay nhìn con trai như vậy, tựa hồ như hắn đã đỗ Trạng Nguyên rồi.
Gọi Kính Hiền lại, để hắn đọc một đoạn sách, nhưng Kính Hiền cúi đầu, vẻ mặt u sầu đến mức như muốn chui xuống đất, nửa ngày chẳng thốt nên lời.
Ngô lão gia chậm rãi từ kỳ vọng dần chuyển sang tức giận, gõ bàn quát: “Đọc lại đi! Đoạn đó ý ngươi hiểu thế nào?”
Kính Hiền vẫn y nguyên im lặng, không thốt ra lời.
Ngô lão gia nghiến răng nói: “Tiên sinh dạy thế, ngươi học cho ta mấy câu xem?”
Kính Hiền vẫn không nói được câu nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT