Edit: Duyên
Hai người đi ra ngoài, Hạ Uyển Ương cười toe toét như một con cáo nhỏ vừa trộm được đồ, Trương Thời Dã xoa cái đầu nhỏ mềm mại của cô: "Mua đồ cũng không yên, đi thôi, mua đủ rồi thì mau làm việc chính!"
Hai người đến chợ đen nộp ba xu tiền vé vào cửa rồi lập tức bị cảnh tượng bên trong thu hút, Bắc Kinh đúng là Bắc Kinh, ngay cả chợ đen cũng không tầm thường, thậm chí còn có cả một hàng xe đạp cũ.
Trương Thời Dã ghé sát tai Hạ Uyển Ương thì thầm: "Ở đây đầy đủ hàng hóa như vậy, nếu chúng ta không đưa ra thứ gì đó hiếm có thì sẽ không bán được giá cao đâu!"
Hạ Uyển Ương cũng ghé sát vào: "Hiếm có? Cái gì là hiếm có, đồ trong không gian đã bán gần hết rồi, hàng lấy ở Dương Thành chỉ còn lại một ngàn chiếc áo len và một trăm chiếc đồng hồ, thuốc lá còn mười bao, cái đó em muốn để dành cho bố mà!"
Trương Thời Dã suy nghĩ một lát: "Vậy tạm thời không bán nữa, chúng ta cứ đi dạo một vòng đã, xem ở đây có gì rồi nói sau!"
Hai người tiếp tục đi dạo, một giờ sau Trương Thời Dã đã nắm rõ chợ đen trong lòng bàn tay, lương thực không thiếu nhưng số lượng không nhiều, ngược lại bốn món đồ lớn lại bán khá chạy, có lẽ do dân số Bắc Kinh đông đúc chăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT