Edit: Trúc Linh
Hạ Uyển Ương thầm giật mình trong lòng, kiếp trước Trương Thời Dã không phải kế toán, sao kiếp này lại làm thế? Chẳng lẽ vì cô được sống lại nên có điều gì đó đã thay đổi chăng?
Thấy tự dưng mặt Hạ Uyển Ương tái đi, Trương Hòa Bình nói: “Thanh niên trí thức Hạ, cháu sao vậy?”
“Cháu không sao, chỉ là vừa ngồi máy kéo xong nên dạ dày hơi khó chịu thôi ạ.”
Trương Hòa Bình vội vàng nói: “Ôi chao, chú quên mất, các cháu xuống xe sớm như này chắc vẫn chưa ăn sáng nhỉ? Mau thu xếp hành lý nghỉ ngơi đi, ăn cơm xong nghỉ cho khỏe, chiều đi nhận lương thực. Lương thực là đại đội cho mượn, cuối năm thu hoạch xong thì trả lại cho đại đội là được. Ai không muốn nợ thì có thể mua. Tối nay mọi người đến nhà chú ăn cơm, ngày mai các cháu được nghỉ một ngày nữa, sáng ngày kia thì đi làm cùng mọi người!”
Nói xong, Trương Hòa Bình liền đi. Mọi người khiêng hành lý chất đống trong sân vào. Hạ Uyển Ương cầm chìa khóa phòng chứa đồ, ôm bọc lớn cùng thùng của mình đi vào căn phòng bên trong. Vừa mở cửa thì thấy không gian không hề bẩn thỉu, lộn xộn như tưởng tượng.
Kiếp trước Hạ Uyển Ương cũng ở căn phòng này, nếu không cũng sẽ không bị Lý Văn Trác để mắt tới. Kiếp này Hạ Uyển Ương đã chuẩn bị sẵn sàng, không sợ anh ta để mắt đến mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT