Hai mươi năm trước, cha ruột của nguyên thân, Vân Đại Thành, đã bắt kịp làn sóng thời đại. Ông đầu óc linh hoạt, gan lớn, khi mọi người còn đang tranh nhau công việc nhà nước ổn định thì ông đã cùng người khác hợp tác mở mỏ khai thác. Sau đó, ông lại vay một khoản tiền lớn để mua một mỏ vàng ở Châu Phi. Khi nguyên thân còn nhỏ, quả thực là ‘công chúa nhỏ có mỏ vàng trong nhà’.
Đáng tiếc, khi nguyên thân mười tuổi, Vân Đại Thành và vợ ông cùng nhiễm dịch bệnh ở Châu Phi và qua đời. Vân Nhị Dũng, kẻ luôn sống bám nhờ anh trai bao năm, liền thuận thế ‘thừa kế’ toàn bộ sản nghiệp của Vân Đại Thành.
Trên thực tế, với sự tồn tại của nguyên thân thì sản nghiệp đó tuyệt đối không thể rơi vào tay Vân Nhị Dũng. Dì ruột và cậu ruột của nguyên thân từng đứng ra cố gắng tranh chấp thay cô. Mặc dù là vì lợi ích cá nhân, nhưng ít ra lý vẫn thuộc về họ. Tuy nhiên cuối cùng vẫn không giành được, vì nguyên thân là một ‘món hàng lỗ vốn’*.
Nhà họ Vân xuất thân từ vùng quê hẻo lánh, tư tưởng trọng nam khinh nữ vô cùng nặng nề. Trong mắt họ, sự nghiệp do Vân Đại Thành gây dựng chính là tài sản của cả dòng họ Vân. Vân Đại Thành ‘đoạn tử tuyệt tôn’**, đương nhiên tài sản phải để lại cho nhà có con trai là Vân Nhị Dũng. Với sự ủng hộ của ông bà nội ruột, Vân Nhị Dũng đường hoàng chiếm đoạt di sản*** của anh trai. Cũng bởi vì nhà ngoại của nguyên thân cũng từng giúp cô tranh chấp tài sản, cho nên đối với nguyên thân, một người thừa kế hợp pháp thực sự, bọn họ càng thêm chán ghét và bài xích theo bản năng.
Chỉ sau một đêm, nguyên thân từ một ‘cô công chúa nhỏ nhà giàu có mỏ’ thành một ‘cô gái nhỏ đáng thương bị áp bức đủ đường’. Mà lý do cô chưa bị đuổi ra khỏi nhà và vẫn được cho đi học là vì Vân Nhị Dũng sau vài lần tham gia các buổi tụ hội giới nhà giàu ở thành phố Yến, đã được ‘mở mang tầm mắt’ con gái có thể dùng để liên hôn. Nhất là nguyên thân lại cực kỳ xinh đẹp, học vấn cao, nếu biết lợi dụng tốt, có thể đổi được khối tài sản khổng lồ.
Khi nguyên thân còn chưa đủ tuổi thành niên, Vân Nhị Dũng đã đàm phán với nhiều nhà khác về ‘điều kiện kết hôn’, còn đưa cô đi dự nhiều ‘tiệc xem mắt’ mà đối tượng đều là đàn ông trung niên. Chỉ cần nguyên thân vừa tròn mười tám tuổi là có thể lập tức gả đi để đổi lấy tiền tài.
Hai năm trước, nguyên thân tình cờ giúp ông cụ Hàn, người bị phát tác hen suyễn tại một buổi triển lãm tranh, nhặt thuốc lên. Khi biết được thân phận đối phương, vợ chồng Vân Nhị Dũng mừng như điên. Nhà họ Hàn là tầng lớp mà họ trước nay chỉ ngước nhìn không với tới. Hai người lập tức cắt đứt toàn bộ mối ‘liên hôn’ khác, đem hết mọi thủ đoạn bỉ ổi ra để quấn lấy nhà họ Hàn.
Lúc đó đúng vào thời điểm nội đấu trong nhà họ Hàn gay gắt nhất, trong tình thế rối ren, nguyên thân và Hàn Tử Yến bị bắt gặp đang cùng nhau ở trên một chiếc giường.
Theo lý mà nói, Hàn Tử Yến chưa kết hôn, nguyên thân cũng còn độc thân, việc đó cùng lắm thì chỉ là vết nhơ đời tư của thiếu gia nhà giàu. Thế nhưng không hiểu sao ông cụ Hàn lại đồng ý cửa hôn nhân này, thậm chí còn đích thân đuổi bạn gái đang yêu sâu đậm của Hàn Tử Yến, Nguyễn Ninh Tuyết đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play