Tháng 11, nhiệt độ ở thành phố Yến lên xuống thất thường, Vân Thanh Nhược cảm thấy cơn ho lại bắt đầu tái phát. Rời khỏi phòng thí nghiệm, cô bắt xe đến Đức Thiện Phường.

Thân thể nguyên thân từng chịu nhiều tổn hại từ nhỏ, nên thể trạng vốn yếu, cứ mỗi khi giao mùa là lại bị bệnh một trận. Sau khi Vân Thanh Nhược xuyên đến đây, cô luôn cố gắng điều dưỡng. Tiệm dược thiện* Đức Thiện Phường này rất hợp miệng với cô, suốt một năm qua, cô đã trở thành khách quen nơi này.

“Chị Thanh Nhược, canh Xuyên Bối Tuyết Lê** của chị đây.” Nhân viên phục vụ bưng một bát sứ trắng nhỏ lên bàn: “Chúc chị dùng ngon miệng.”

Vân Thanh Nhược múc một thìa canh, vị ngọt ấm áp nhẹ nhàng trôi xuống cổ họng, làm dịu đi cảm giác khô rát, tâm trạng cũng nhẹ nhàng hơn. Ngay lúc cô nghĩ rằng hôm nay sẽ lại là một ngày vui vẻ trôi qua, thì cửa lớn của Đức Thiện Phường bị đẩy ra.

Một cô gái trẻ mang giày cao gót bóng loáng bước vào, trên người mặc váy đỏ, trang điểm tinh tế, cả người toát lên vẻ ‘Ta là tiểu thư danh môn cao quý’.

Vân Thanh Nhược thầm thở dài trong lòng, sao cái tên phiền phức này lại đến đây? Hy vọng là cô ta bị mù, không thấy mình. 

Nhưng hy vọng ấy rõ ràng là quá xa vời. Cô còn chưa kịp uống thìa thứ hai thì đối phương đã hớn hở chạy lại: “Ồ, đây chẳng phải là Tam thái thái nhà họ Hàn sao? Đến lúc này rồi mà cô vẫn còn ung dung nhỉ?”

Tam thái thái nhà họ Hàn, Vân Thanh Nhược khẽ ngẩn ra. Cái danh xưng đầy ác ý, châm chọc này đã lâu cô không nghe đến. Dù sao thì suốt một năm qua, cô cũng rất thành công trong việc ẩn thân, đến mức không chỉ Hàn tam thiếu quên mất cô, mà bản thân cô cũng gần như quên mất mình đã kết hôn.

Cô liếc qua gương mặt đầy phấn khích không giấu giếm của Triệu Như Yến, lòng thầm đoán không biết Hàn tam thiếu lại gây ra chuyện gì khiến cô trở thành trò cười nữa? Cô tỏ ra ngạc nhiên vừa đủ: "Triệu đại tiểu thư, trùng hợp quá nhỉ?”

Triệu Như Yến đáp: “Trùng hợp cái gì, tôi đến đây là để tìm cô".

Vân Thanh Nhược tiếp tục kinh ngạc: "Sao cô biết tôi ở đây?"

Triệu Như Yến đắc ý: “Ai chẳng biết tôi là ‘Bách Hiểu Sinh***’ trong giới hào môn? Hành tung của Hàn tam thiếu tôi còn nắm rõ, huống chi là tìm cô, chỉ cần một tin nhắn WeChat là được."

“Như cô thấy đấy,” Vân Thanh Nhược mỉm cười, “Tôi còn chưa uống xong canh.”

Cứ như mấy trăm năm rồi chưa ăn được món gì ngon vậy, Triệu Như Yến trong lòng khinh bỉ, mất kiên nhẫn, hơn nữa, cô ta đang vội, liền kéo tay Vân Thanh Nhược đi ra ngoài: “Cô còn nghĩ đến chuyện uống canh? Mau đi theo tôi, chuyện lớn rồi."

Vân Thanh Nhược bị kéo nghiêng người về phía trước, sườn va mạnh vào cạnh bàn đau điếng. Nụ cười thường trực trên môi cô vụt tắt, cô dùng lực hất tay đối phương ra. Triệu Như Yến không kịp phản ứng, bị kéo ngược lại, xương hông đập mạnh vào cạnh bàn, lập tức hét lên đau đớn, quay đầu lại tức giận: "Cô làm gì vậy?!"

Vân Thanh Nhược tỏ vẻ vô tội: “Tôi chỉ muốn lấy áo khoác thôi, cô gấp gáp gì vậy? Có chuyện gì thế?” Vừa nói vừa lấy chiếc áo khoác treo bên cạnh, làm bộ chuẩn bị đi theo.

Triệu Như Yến nghẹn một hơi, tức trong ngực, không tiện tính toán thêm. Nghĩ đến nơi mình sắp đến khiến tâm trạng cô dễ chịu hơn nhiều, cuối cùng cũng đến lượt người này mất mặt.

Tuy nhiên vì vẫn còn tức, cô châm chọc: “Cũng phải, dù sao thì Nguyễn Ninh Tuyết cũng đã trở về rồi, về sau những nơi như thế này, cô sẽ không có cơ hội đến nữa đâu, cô phải trân trọng nó đi. Hay là, uống thêm một ngụm nữa?"

Vân Thanh Nhược bắt lấy trọng điểm: Nguyễn Ninh Tuyết đã trở về.

——— BẢN EDIT CỦA CH₄ CH₄ ———

———————————————

* [药膳]: Dược thiện là chế độ ăn uống thuốc bắt nguồn từ ẩm thực truyền thống Trung Quốc và văn hóa trị liệu ăn kiêng của Y học cổ truyền Trung Quốc. Chế độ ăn uống thuốc là một món ăn ngon được chế biến bằng cách kết hợp dược liệu với thực phẩm. Đây là sản phẩm của sự kết hợp giữa kiến thức y học cổ truyền Trung Quốc và kinh nghiệm nấu ăn. Nó "kết hợp thuốc với thực phẩm", sử dụng thuốc như thực phẩm và mang lại dược tính cho thực phẩm. Thuốc mượn sức mạnh của thực phẩm, và thực phẩm hỗ trợ sức mạnh của thuốc. Hai yếu tố bổ sung cho nhau và phát huy tối đa lợi ích của nhau; nó không chỉ có giá trị dinh dưỡng cao mà còn có thể phòng ngừa và chữa bệnh, duy trì sức khỏe và kéo dài tuổi thọ.

[药膳馆]: tiệm bán món ăn bài thuốc

** Xuyên Bối Tuyết Lê [川贝雪梨]: còn được gọi là Tuyết lê hầm Xuyên bối, là một loại dược liệu truyền thống chủ yếu được làm từ tuyết lê, xuyên bối và đường phèn. Nó nổi tiếng với tác dụng làm ẩm phổi và giảm ho, thúc đẩy dịch cơ thể và làm tan đờm, thường được dùng để giảm ho và khó chịu ở cổ họng do phổi khô.

*** Bách Hiểu Sinh [百晓生]: Thuật ngữ "Bách Hiểu Sinh" theo nghĩa đen có nghĩa là một người thông thạo mọi thứ, từ thiên văn đến địa lý. Tên này xuất hiện lần đầu trong tiểu thuyết võ hiệp "Đạo kiếm tình cảm" của Cổ Long. Trong tiểu thuyết, có một nhân vật tên là Bách Hiểu Sinh, người đã biên soạn "Biểu đồ vũ khí" để xếp hạng các loại vũ khí và võ thuật trong giới võ hiệp nhằm mục đích gây tranh cãi. Do đó, Bách Hiểu Sinh thường được dùng để chỉ những người rất am hiểu về cốt truyện, phiên bản và phong cách viết tiểu thuyết võ hiệp. Nó thậm chí có thể được mở rộng sang các lĩnh vực khác, ám chỉ những người có kiến thức uyên bác.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play