“Muốn thấy tôi cúi đầu à? Vậy thì cô chỉ có thể quỳ xuống mà nhìn thôi!” Trong ký túc xá, Hùng Điềm Điềm bắt chước dáng vẻ của Vân Thanh Nhược, như một fangirl chính hiệu, phấn khích thốt lên: “Trời ơi, Nhược Nhược, sao cậu có thể ngầu đến thế? Cái ánh mắt lúc đó ấy, tớ suýt quỳ luôn rồi đó!”
Trịnh Hi Oánh cười nói: “Mấy cậu có nhìn thấy nét mặt của Hoa Tân Nhu không? Cô ta chắc chắn bị dọa cho đơ luôn rồi, bọn mình đi rồi mà cô ta vẫn đơ mặt ra như tượng ấy.”
Tiền Đa Đa chen vào: “Nhưng mà diễn đàn trường thì gần như bùng nổ luôn rồi đó.”
Tuy Vân Thanh Nhược chưa bao giờ có ý định giấu việc mình đã gả vào nhà họ Hàn, nhưng vẫn cố gắng giữ mơ hồ đến đâu hay đến đó. Nào ngờ hôm nay, “nữ chính còn lại” của sự việc lại xuất hiện, hai người một màn đối đáp khiến chuyện cô kết hôn với Hàn Tử Yến coi như đã được xác nhận.
Nhờ vào phúc của Hàn Tử Yến mà chuyện của cô chắc chắn sẽ bị bàn tán khắp trường một thời gian. Tuy chưa đến mức tiêu cực như Hoa Tân Nhu mong muốn, nhưng chắc chắn sẽ gây ra chút phiền phức.
“Còn nữa”, Tiền Đa Đa lại nói tiếp: “Hoa Tân Nhu nhất định không dễ dàng buông tay, sợ là sẽ giở trò chỗ khác. Nhược Nhược, cậu phải cẩn thận đấy, dù sao gia đình cô ta cũng có chút thế lực.”
Hùng Điềm Điềm lúc này mới bình tĩnh lại, nhíu mày nói: “Cái tên Hàn Tử Yến kia có giận lây sang cậu không đấy?”
Vân Thanh Nhược trêu cô bạn: “Không phải cậu gọi người ta là nam thần sao?”
Hùng Điềm Điềm hừ một tiếng, nói: “Không nhận ra được Nhược Nhược nhà chúng ta tốt thế nào, đúng là mắt mù. Đẹp trai vô dụng, chẳng đáng là nam thần gì cả!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT