“Ê, để tôi nói cho cô nghe, mấy người kia đều là đàn anh, đàn chị cùng khóa với Hàn tam thiếu và Nguyễn Ninh Tuyết ở C Đại đấy.”
Một người phụ nữ dáng người mảnh khảnh soi mói nhìn Vân Thanh Nhược một cái rồi tiếp lời, cười nói: “Ừ, hai người đó đúng là nhân vật nổi tiếng của trường chúng ta. Hồi đó Hàn tam thiếu là giáo thảo* của C Đại, lạnh lùng đến mức không ai dám đến gần. Ai mà ngờ được Nguyễn Ninh Tuyết lại có thể chinh phục được anh ta. Khi đó đúng là khiến mọi người rất sốc. Có mấy cô gái không phục còn lên diễn đàn đăng bài bôi xấu cô ấy. Vậy mà Hàn tam thiếu, người chưa từng lên diễn đàn, lần đầu tiên dùng tên thật để lên tiếng, đứng ra bênh vực bạn gái, không biết khiến bao nhiêu người phải ganh tỵ ch.ết đi được…”
Triệu Như Yến cảm thán: “Tôi còn chẳng thể tưởng tượng nổi dáng vẻ khi Hàn tam thiếu yêu đương sẽ như thế nào. Nhưng từ sau khi Nguyễn Ninh Tuyết rời đi, anh ta càng trở nên lạnh lùng, chẳng buồn để ý đến ai nữa… Ít ra trước kia thỉnh thoảng còn thấy anh ta cười một chút.”
Thực lòng mà nói, Vân Thanh Nhược cũng chẳng thể hình dung được dáng vẻ Hàn Tử Yến khi cười. Người đó như thể vừa chui ra từ địa ngục Tu La, cả người đều toát lên vẻ tràn đầy chán ghét với thế giới này.
“… Về sau, ông cụ nhà họ Hàn đồng ý liên hôn với nhà họ Vân, rồi cho Hàn tam thiếu đến thành phố Minh một tuần. Trong thời gian đó, nhanh chóng đưa Nguyễn Ninh Tuyết ra nước ngoài, hoàn toàn cắt đứt liên lạc giữa hai người.” Nói đến đây, cô ta ghé sát vào tai Vân Thanh Nhược thần bí thì thầm: “Nhưng tôi nghe nói, thật ra hai người vẫn giữ liên lạc. Hàn tam thiếu từ lâu đã có chuẩn bị, bọn họ có một cách liên lạc bí mật. Nếu không thì sao Hàn tam thiếu lại liều mình giành quyền như vậy chứ?”
Điều này thì Vân Thanh Nhược cũng đồng tình. Dù không tiếp xúc nhiều, nhưng cô cũng thấy được phần nào sự tàn khốc trong nội loạn của nhà họ Hàn. Hàn Tử Yến chỉ trong hai năm đã thành công nắm quyền, có thể nói là dốc hết tâm huyết. Người làm việc không tiếc mạng như vậy nhất định phải có động lực và mục tiêu mạnh mẽ.
Triệu Như Yến kết luận: “Thế nên, Hàn tam thiếu vừa nắm quyền xong là chẳng ai cản nổi họ nữa. Nguyễn Ninh Tuyết lập tức trở về nước.”
Vân Thanh Nhược trầm ngâm. Nếu tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của Hàn Tử Yến, vậy thì cô, người đã góp phần phá hoại tình yêu của họ, không biết anh ta định xử lý thế nào?
“Ê, nghe nói hôm qua Hàn tam thiếu gặp mặt cô mà lại giả vờ như người xa lạ à?” Triệu Như Yến hưng phấn nói: “Thế thì quá đáng quá rồi! Tôi thấy cô cũng đừng mềm yếu quá. Lễ mừng năm mới của Viện Hoa Nghiên sắp tới, Hàn tam thiếu chắc chắn sẽ đưa Nguyễn Ninh Tuyết đến. Nhà tôi cũng được mời, tôi dẫn cô đi xem, không thể để bọn họ dễ dàng đắc ý được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play