Beta: Cá Ướp Muối 🐍

__________________

Ba năm sau khi từ bỏ tu hành, tại Thanh Sơn trấn.

Nơi này nằm ở ranh giới giữa nhân gian và các thế giới khác, bốn bề là núi, chân núi hợp lại tạo thành một thị trấn nhỏ.

Trăm năm trước, đại kiếp còn chưa lan đến đây. Trên đường phố của trấn vẫn yên bình, cuối phố có một tiệm thuốc không lớn không nhỏ, thỉnh thoảng có người ra vào.

“Kẽo... kẹt...”

Cửa tiệm khép hờ bị ai đó đẩy ra. Nghe thấy động tĩnh, người nằm ườn sau quầy trên chiếc ghế gỗ khẽ cử động, vươn tay gạt cuốn thoại bản cũ kỹ đang úp trên mặt, khẽ cong eo ngồi dậy một cách khó nhọc.

“Khà ——”

Dưới cuốn thoại bản là một mái tóc bạc rối bời. Người kia vừa ngồi dậy liền phát ra một tiếng hít khí qua kẽ răng, như thể nơi nào đó trên thân bị kéo căng.

Trên người y khoác bộ áo vải thô đã bạc màu, dáng vẻ hoàn toàn giống một ông già tuổi xế chiều.

Lúc này đã là chạng vạng. Trong tiệm thuốc ánh sáng mờ nhạt, duy chỉ có chút ánh sáng lục từ cửa sổ hắt vào, soi lên mấy ngăn tủ đựng dược liệu bằng gỗ sẫm màu.

Trong không khí thoang thoảng mùi thuốc, ẩn ẩn còn kèm theo hương rượu nồng.

Một người khách bước vào, thăm dò lên tiếng:

“Bốc thuốc.”

Người sau quầy xoa thắt lưng, ho khan hai tiếng rồi hỏi:

“Muốn lấy thuốc gì?”

Không rõ là do bệnh hay vì lý do nào khác, giọng y khàn đến mức gần như không thể nghe ra chất giọng ban đầu.

Người kia báo tên hai vị thuốc.

Y đặt cuốn thoại bản cũ kỹ sang một bên, xoay người bốc thuốc, tiện thể ngáp dài một cái.

Thanh toán xong, người mua thuốc nhận lấy gói thuốc, lễ phép nói:

“Đa tạ lão nhân gia.”

Động tác của người phía sau quầy hơi khựng lại, rồi gật đầu, sau đó khẽ cười nói:

“Không cần cảm ơn.”

Người khách rời đi.

Trần Bất Nhiễm ngồi xổm xuống nhấc lấy vò rượu rỗng, sau đó ngó ra ngoài cửa sổ.

Y lại nằm xuống chiếc ghế tựa, lật vài trang thoại bản, sắc trời bên ngoài dần tối hơn, tầng mây sẫm màu dần kéo tới, báo hiệu hoàng hôn sắp đến.

Hôm nay e rằng sẽ không còn khách đến nữa.

Y đứng dậy, tiện tay phủi bụi trên áo vải thô, xách theo vò rượu của mình, đóng cửa tiệm rồi bước lên phố.

Y đi dọc theo con đường dẫn đến tửu lâu ở đầu phố.

Khác hẳn với tiệm thuốc ít người ghé đến của y, lúc này tửu lâu vô cùng náo nhiệt, người đến người đi tấp nập, tầng trệt đã ngồi kín bàn.

Tửu lâu này y đã đến không ít lần, vì thế đã quen thuộc, liền thẳng thừng lên tầng hai, chọn chỗ gần lan can ngồi xuống.

Tiểu nhị trong quán cũng nhận ra y, hoặc có lẽ là quen với đầu tóc bạc rối và gương mặt xanh xao kia.

Tiểu nhị bưng rượu nóng lên, tiện tay rót đầy vò rượu của y, rồi nhanh chóng chạy xuống dưới phục vụ chỗ khác.

Vị trí ngồi của y gần lan can tầng hai, cúi đầu xuống là có thể thấy rõ người đang đứng giữa sân khấu ở tầng một.

Đó là người kể chuyện.

Trần Bất Nhiễm cụp mắt xuống, vừa vặn trông thấy người kia hắng giọng, quạt nhẹ vào lòng bàn tay rồi bắt đầu kể về những chuyện giang hồ ly kỳ đã được trau chuốt qua nhiều đời truyền miệng.

Thanh Sơn trấn nằm nơi xa xôi hẻo lánh, nhưng càng là chốn xa xôi, người dân lại càng thích nghe chuyện về những tông môn cao xa không thể chạm tới.

Dù chưa từng gặp những nhân vật trong miệng người kể chuyện, nhưng bọn họ vẫn thuộc lòng từng giai thoại như chính mình từng sống trong đó.

Gần đây chuyện “nóng” nhất trên phố là lời đồn về đại đệ tử của Kiếm Tông và một nữ tu không rõ lai lịch của Dược Tông. Ai ai cũng thích nghe, người kể say sưa, kẻ dưới đài vỗ tay hưởng ứng.

Trần Bất Nhiễm cũng rất thích nghe.

Y uống hai ngụm rượu, chống cằm chăm chú nhìn người đang kể chuyện.

Quán rượu gần như đã kín chỗ. Có người ngồi xuống phía đối diện y, hai người cùng chia sẻ một bàn, đối phương cũng chẳng để ý đến bộ dạng nhếch nhác của y mà trực tiếp mở lời:

“Ta nhớ lần trước kể đến đoạn đại đệ tử đi Dược Tông tìm người, không biết tìm được chưa?”

Người này rõ ràng cũng rất có hứng thú với mấy chuyện bát quái.

Trần Bất Nhiễm rộng rãi đưa qua một chén rượu nhỏ, lắc đầu đáp:

“Lần trước mới kể đến đoạn không tìm được.”

Người kia tiếc nuối thở dài.

Cả đám người trong tửu lâu cũng đồng loạt thở dài theo.

Sau khi kể xong câu chuyện tình yêu dang dở và không có kết thúc, người kể chuyện lại ngửa đầu uống một ngụm trà, hắng giọng vài tiếng, rồi vung cây quạt gõ hai cái lên bàn, chuyển sang một đề tài khác:

“Năm đó, trong trận chiến ở Táng Long Cốc, kiếm tiên thân vẫn, bản mệnh kiếm mất tung tích. Gần đây có lời đồn rằng, thanh tàn kiếm ấy bị Thánh quân Ma tộc nhặt được.”

Bên dưới mái tóc bạc, sắc mặt Trần Bất Nhiễm chợt trầm xuống.

Y đặt chén rượu xuống, chỉ buông một câu ngắn gọn:

“Giả.”

Người đối diện quay sang nhìn y, tò mò hỏi:

“Bằng hữu biết kiếm tiên?”

“Không quen.” Y đáp, “Ta đoán là giả thôi.”

Người kia gật đầu:

“Cũng phải.”

Kiếm tiên là nhân vật của trăm năm trước, chỉ còn lưu truyền trong câu chuyện về đại kiếp.

Những người từng trải qua thời ấy phần lớn đều không còn trên đời.

Giờ đây, tất cả đều chỉ là lời người khác kể lại. Dù là về kiếm tiên hay bất kỳ ai khác, đều chỉ như ảo ảnh mà thôi.

Chuyện của người đã không còn, rốt cuộc thế nào cũng chỉ do kẻ khác kể lại.

Trần Bất Nhiễm lại cụp mắt, chậm rãi uống thêm một ngụm rượu.

Bữa tối cũng không kéo dài.

Trời càng lúc càng tối, người trong tửu lâu thưa dần. Người kể chuyện từ sớm đã thu dọn đồ đạc, tính tiền rồi rời đi.

Người cùng chia bàn cũng đã rời đi từ lâu.

Trần Bất Nhiễm lúc này không còn ngồi mà gần như nửa thân mình nằm gục trên bàn, híp mắt nhìn về phía chén rượu trống rỗng, vẫy tay gọi tiểu nhị đi ngang qua.

Tiểu nhị hiểu ý y, nhưng sắc mặt lộ rõ khó xử, nói nhỏ:

“Thiếu chủ nhân đã dặn, nói thân thể ngươi không khỏe, không thể để ngươi uống nhiều…”

_______________

Nếu có thắc mắc thì cả nhà có thể comment nha, vì trong quá trình tiến hành bộ truyện thì mình sẽ luôn theo dõi phần comment.

Ngoài giải đáp thì mình cũng coi để khắc phục các lỗi trong truyện nên có gì mọi người cứ comment nha.

Với lại nếu truyện không hợp thì mọi người có thể không đọc xin đừng nặng lời nha, với lại mình cũng sẽ vừa làm và vừa đọc nên có thể sẽ không có lịch ra chương cố định.

Và chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ nha.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play