Nhìn thấy gò má và khóe miệng Trần Khoát đều có vết thương, Chương Vận Nghi hoảng hốt.
Trên đường đến khách sạn, cô cũng từng nghĩ có khả năng xảy ra chuyện như thế này, nhưng lại không dám chắc, bởi vì Trần Khoát vốn là người khá điềm đạm so với những bạn bè cùng lứa tuổi. Họ đã bên nhau hơn hai năm, cô chưa từng thấy anh xảy ra xung đột nghiêm trọng hay đánh nhau với ai bao giờ.
“Anh bị làm sao thế này?!”
So với tò mò, trong giọng nói cô càng nhiều là lo lắng. Cô vội vàng muốn đưa tay chạm vào vết thương trên mặt anh, nhưng lại không dám, chỉ có thể sốt ruột hỏi dồn: “Làm sao bị như vậy, ai đánh anh?!”
Trần Khoát cực kỳ kháng cự việc trả lời vấn đề này. Anh không muốn để cô biết, nếu không thì mấy ngày nay anh đã chẳng cố gắng chịu đựng mà không tìm gặp cô.
Lúc đánh người thì rất hả hê, nhưng sau khi bình tĩnh lại, tuy không hối hận, nhưng cũng cảm thấy mình có chút bốc đồng và trẻ con.
Anh mím môi chặt lại, lộ ra vẻ mặt “Anh không muốn nói, em đừng hỏi nữa”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play