“Mẹ con hôm qua quên lấy món bò kho.” Ông nội cô vừa nói vừa lắc đầu, “Người trẻ bây giờ trí nhớ thật kém! Sáng nay muốn ăn gì, ông nấu mì cho, cho thêm bò kho nhé?”
“Để cháu tự nấu cũng được mà?”
“Con thì biết nấu cái gì?” Ông khoát tay, “Đi đánh răng rửa mặt đi, xong ra là có ăn ngay.”
Chương Vận Nghi đành chịu thua, lết về phòng tắm với gương mặt ngái ngủ. Khi trở ra, mùi bò kho thơm nức mũi đã lan khắp nhà, khiến dạ dày cô réo ầm ĩ. Cô vội ngồi xuống bàn ăn, nhìn bát mì bò to tướng trước mặt mà hơi ngán.
Có một loại đói… gọi là "ông bà thấy cháu đói", mà khi đã bị xác định như vậy thì dù có no cũng không được từ chối.
Ông nội mỉm cười nhìn cô ăn: “Trưa nay về nhà ăn với ông nhé?”
“Thôi thôi thôi.” Cô xua tay lia lịa, mặt không đổi sắc tim không đập mà nói dối, “Cháu hẹn bạn đi chơi rồi, không tiện đâu ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT