Ông còn nhớ rõ, hôm đó ở trong văn phòng, Chương Vận Nghi căng thẳng đến mức sắp khóc, chết cũng không chịu nói lý do vì sao điểm kém như vậy. Là vì không muốn khai ra cậu ta sao?
Chuông báo thức của Chương Vận Nghi luôn sớm hơn 10 phút. Dạo gần đây trời ấm lên, nên việc dậy sớm cũng không còn quá cực khổ. Cô rời khỏi ký túc xá, chạy một vòng quanh sân thể dục để làm nóng người, giúp đầu óc tỉnh táo rồi mới về lớp làm bài tập.
Buổi sáng tập trung vào ngữ văn và ghi nhớ từ vựng tiếng Anh.
Trần Khoát thì tranh thủ lúc không ai để ý, đưa cô một quả trứng luộc ướp trà. Đây là cô tự yêu cầu. Trứng luộc trắng ăn nhiều quá thì ngán, ăn sáng đầy đủ tinh bột lại chỉ muốn ngủ.
Giờ tự học buổi sáng, thầy giáo Triệu bước vào lớp kiểm tra. Đi ngang qua bàn Trần Khoát, ông gõ nhẹ lên bàn:
“Đi với thầy một chuyến tới văn phòng, mang theo tài liệu ôn tập luôn.”
Giọng điệu vẫn rất bình thường, chẳng ai nhận ra điều gì khác lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT