Cô đưa lại thẻ căn cước cho anh, như một thói quen, khen ngợi: “Chụp rất đẹp đấy.”
Trần Khoát bật cười, sóng vai đi cùng cô, “Hôm đó không mặc đồ màu tối, còn phải đổi với ba của tớ nữa đó.”
“Cậu ban đầu mặc cái gì?”
“Đồng phục học sinh.”
“Ba cậu lại mặc đồng phục của cậu sao?”
Trần Khoát gật đầu: “Đương nhiên rồi, nếu không thì ông ấy chỉ có thể cởi trần thôi.”
Chương Vận Nghi tưởng tượng ra cảnh tượng đó, liền bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play