Phí Thế Kiệt gần như nghẹn đến chết, cố gắng nhịn cười mà thực sự rất vất vả, cơ thể run lên vì kích động, chân dưới bàn học cũng không ngừng co quắp. Cậu không hiểu sao lại có cảm giác vui mừng đến thế, thậm chí còn vui hơn khi nhìn thấy chính mình yêu đương. Mặc dù cậu không hề thích ai và chưa từng có tình yêu nào…
Trần Khoát nhận lấy món quà, đôi mắt không biết phải nhìn đâu, chân dài cũng có chút co quắp.
"…Cảm ơn cậu." – Cậu nói, giọng hơi lạ.
"Đương nhiên rồi!" – Chương Vận Nghi hơi cúi người xuống, tay chống vào bàn học của Trần Khoát, mắt sáng lấp lánh. "Mình kể cho cậu nghe, lần này mình thật sự may mắn, siêu cấp may mắn luôn, rất vui!" – Cô vui vẻ nói rồi đột nhiên nhận ra có ai đó đứng gần mình. Cô quay sang nhìn Phí Thế Kiệt và vội vàng nói: "Phí Thế Kiệt, xin lỗi nha, quên không mua đồ ăn cho cậu rồi."
Cô bắt đầu lục tìm trong túi xem có đồ ăn gì không.
Phí Thế Kiệt suýt nữa bị sặc, ho khan vài tiếng, mặt đỏ ửng lên. Cậu vội vã xua tay:
"Không, không cần đâu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT