Trò chơi đối với Trần Khoát 27 tuổi mà nói chẳng còn mấy sức hấp dẫn nữa. Gần mười một giờ tối, hắn tháo tai nghe, quăng sang một bên, quay sang hỏi Vương Tự Nhiên đang ngồi bên cạnh:
“Có cần tớ đưa về không?”
Vương Tự Nhiên thậm chí chẳng buồn ngẩng đầu lên, đáp nhạt:
“Mai tớ không có việc, lười về quá, ngủ đại ở nhà Lão Phì luôn.”
Trần Khoát cầm điện thoại và chìa khóa xe rồi rời đi.
Giang Châu vào đêm muộn tháng Hai vẫn lạnh thấu xương. Anh bước vào gara, lái xe ra khỏi khu nhà. Trên trục đường chính, xe cộ thưa thớt. Nhìn có vẻ anh đang lang thang vô định, nhưng cũng giống như đang có nơi nào đó rất muốn đến. Đến khi nhận ra có gì đó không ổn, thì xe đã dừng lại ngay trước khu chung cư.
Anh kiếm chỗ đậu xe bên đường. Phía trước có một chiếc SUV màu đen vẫn chưa tắt máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT