Mùng 4 Tết.
Chương Vận Nghi bị tiếng gõ cửa của Doãn Văn Đan đánh thức. Cô nhìn trần nhà, nhớ ra hôm nay là lần xem mắt cuối cùng trong đời mình. Nhưng dù thế nào, cô cũng không thể khơi dậy chút hứng thú nào. Tuy nhiên, đã nhận lời thì không thể thất lễ.
Cứ như làm theo một quy trình cố định, cô rời giường rửa mặt, thay quần áo, trang điểm rồi ra ngoài.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, dọc đường đi, ai nấy cũng đều nở nụ cười rạng rỡ. Cô đành phải gắng gượng tinh thần lên một chút. Chiếc xe đặt qua app đã chờ sẵn bên đường — vốn dĩ cô định tự lái xe, nhưng nghĩ đến sau khi ăn còn đi xem phim nữa, thôi thì để người khác chở cho tiện.
Đối phương có vẻ rất thành ý, chọn nhà hàng không phải trong trung tâm thương mại mà là một quán ăn có phong cảnh rất đẹp và nổi tiếng ở Giang Châu, nằm sát bên sông. Phải đặt bàn trước cả tháng mới có chỗ. Chính vì vậy, cô cũng quyết định nghiêm túc đối đãi buổi hẹn này.
Nhìn phong cảnh quen thuộc lướt qua ngoài cửa sổ xe, tâm trạng cô lại bất ngờ bình lặng đến lạ.
Trần Khoát cảm thấy cái Tết năm nay đặc biệt yên tĩnh. Từ trước Tết đến tận hôm nay, ba mẹ anh không còn bóng gió nhắc chuyện lập gia đình. Các buổi tụ họp thân thích anh cũng viện cớ không đi, vốn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để chống đỡ, vậy mà lại không ai nói gì cả. Điều này khiến anh có chút bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play