Cái chết của con gái khiến bà Vương khóc đến sinh húp cả mắt như quả óc chó. Bà luôn lo lắng cho cháu ngoại, thường xuyên muốn đến thôn Trác Kỳ thăm nom.
Nhưng mỗi khi mở miệng, ông Vương người cha đang ngậm tẩu thuốc khô khan lại gắt gỏng nói:
"Thăm cái gì mà thăm? Chưa đủ mất mặt sao? Nó sống yên ổn với bố nó là được rồi. Bà đến để người ta nhìn chằm chằm à.”
Bà Vương chỉ biết mấp máy môi rồi lặng lẽ quay ra sân rửa rau. Hôm đó có một người nửa quen nửa lạ đến nhà họ.
Đó là con gái nhà họ Lưu trong thôn. Lưu Thuận Nga cũng đã lấy chồng và về thôn Trác Kỳ sinh sống. Lưu Thuận Nga đứng ngoài cửa gõ.
“ Bác trai, bác gái nhà họ Vương có nhà không ạ?”
Bà Vương cảm thấy hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mời vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT